THÁO BỎ NHỮNG KHUÔN PHÉP CỨNG NHẮC ĐỂ TÌM LẠI CHÍNH MÌNH
THÁO BỎ NHỮNG KHUÔN PHÉP CỨNG NHẮC ĐỂ TÌM LẠI CHÍNH MÌNH
Đã từng không ít lần bạn nghĩ đơn giản rằng: cứ làm lâu năm thì mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng rồi khi thời gian dần qua đi, phải liên tiếp đối mặt với những điều phát sinh xảy ra trong công việc, các mối quan hệ, cuộc sống… thì bạn mới chợt nhận ra: không phải cứ “cố” là mọi chuyện sẽ ổn.
Tôi không biết quá khứ tuổi trẻ của các bạn như thế nào nhưng với riêng tôi, mơ ước lớn nhất thời đó là học xong được quay trở về nhà làm một công việc nhàn nhã, không phải lo nắng mưa mỗi khi thời tiết thay đổi, thậm chí là chấp nhận cả mức lương còn không bằng khoản phụ cấp từ thời sinh viên bố mẹ gửi lên cho ăn học.
Đó đã từng là khao khát của tôi ở tại thời điểm đó, là động lực xuyên suốt để tôi phấn đấu rèn luyện. Cũng vì suy nghĩ đó, tôi chấp nhận đi làm với một công việc mà bản thân mình chưa từng nghĩ đến, chưa từng tiếp xúc. Khi đó, tôi chỉ biết tự nhủ với mình rằng: “Cái gì cũng phải học thì mới biết, chẳng có ai giỏi ngay được cả”. Và rồi cứ thế, 1 năm, 2 năm, 5 năm…. tôi hàng ngày phải “vật lộn” với cái khát khao đã từng là mơ ước ấy, khi nhận ra điều mình quyết định đã đi đã lệch hướng thì thời gian cũng đã đủ muộn để có thể quay lại từ đầu.
Nhưng các bạn ạ, mọi cố gắng dù nỗ lực đến đâu nếu không phải là đam mê thì bắt buộc nó sẽ phải có “điểm dừng”. Sống phải được là chính mình, được tự do theo đuổi niềm đam mê sở thích của bản thân, biết sai là để sửa chứ không phải là để cố, bởi bạn càng cố thì chỉ làm cho tình hình trở nên đi xa hơn mà thôi.